
Kim cương có chiết suất và độ tán sắc ánh sáng rất cao điều này mang lại cho kim cương độ lấp lánh và độ lửa rất hấp dẫn khi kim cương được cắt mài hoàn hảo.
Kim cương được sử dụng rộng rãi trong nhiều lĩnh vực công nghiệp (quang học, mũi khoan dầu khí,…) và được biết nhiều hơn cả là trong ngành trang sức.
Để hình thành một viên kim cương hoàn chỉnh phải trải qua một thời gian thành tạo rất dài và sâu trong lòng trái đất với điều kiện nhiệt độ và áp suất cực kỳ lớn.
Không phải bất cứ ở đâu cũng có thể thành tạo nên kim cương.
Kim cương hình thành trong đá gốc được biết đến với tên kimberlite và lamproite, quá trình dung nham lỏng theo các khe nứt phun trào lên mặt đất và bắt đầu nguội lạnh kéo dài tạo điều kiện cho kim cương kết tinh.
Theo thời gian “phong hóa” (gió, mưa, dòng nước) kim cương tách rời khỏi đá gốc và được dòng nước đưa đi ra xa khỏi vị trí thành tạo ban đầu.
Xem thêm: PHƯƠNG PHÁP ĐO CHIẾT SUẤT ĐÁ QUÝ
Điều này cũng lý giải tại sao thường thấy các mỏ khai thác chủ yếu tại các vị trí họng núi lửa và các bãi lắng của sông, suối.
Kim cương là loại khoáng vật duy nhất có thành phần cấu tạo là đơn nguyên tố với công thức hóa học là C (Carbon) cộng với một số nguyên tố vết (Ni…) và những nguyên tố vết này cùng với điều kiện thành tạo sẽ tạo nên màu cho kim cương.
Khi nhắc đến kim cương thường ta nghĩ rằng chỉ có từ không màu đến hơi vàng âu.
Nhưng trong thiên nhiên kim cương có rất nhiều màu sắc khác nhau từ đỏ, cam, lục, lam, hồng… những viên kim cương này gọi là kim cương màu (Fancy colored).
GIA (Gemological Institute of America) phân màu kim cương thành hai hệ màu: Từ không màu D tới hơi vàng Z gọi là “D-to-Z scale”, các màu còn lại được gọi là kim cương màu “fancy colored”.
Giá trị kim cương được định dựa trên 4 tiêu chí: Màu (Color), Độ tinh khiết (Clarity), Độ cắt mài (Cut), Trọng lượng (Carat weight) hay còn gọi là tiêu chuẩn 4Cs.
Nguồn sưu tầm